Đã mấy ngày nay tôi bắt đầu một bài tập nhỏ. Gọi là “chữa bệnh bằng cách… tưởng tượng”.
Chuyện là thế này.
Vẫn biết là trạng thái tinh thần có tác động mức nào đó đến trạng thái cơ thể. Thế thì, thay vì đi vào lý thuyết hoặc đọc câu chuyện của người khác, tôi muốn thử nghiệm bằng 1 cái gì đó đơn giản cụ thể để tự cảm nhận.
Đợt rồi đi khám bác sỹ bảo 1 cái răng hàm 1 bên của tôi sắp … rụng do abc xyz (thực ra đã gần năm nay nó lung lay quá không nhai được bên hàm đó nữa). Nên tôi đã thử làm bài tập như sau.
Các bước cụ thể
Hàng ngày, 5 phút trước khi ngủ:
-
Nằm ở tư thế thư giãn
-
Tưởng tượng đang đi dạo dọc con đường mòn ở một nơi yên vắng thanh bình và trong lành. Mỗi chiếc răng là 1 hòn đá tảng to nặng, chắc chắn, ngập sâu vững chắc xuống nền đất sét
-
Từ từ “đi” qua từng chiếc răng. Cảm giác thật chậm sự đặc chắc bên trong từng chiếc răng, sự ôm ấp mềm mại kết dính yêu thương giữa lợi (nướu) và răng, tạo ra cảm giác khỏe khoắn, bao bọc. Giữ tâm trạng yên bình thật tự nhiên.
-
Dừng lại đủ lâu ở 1 răng rồi đi sang chiếc tiếp theo. Đi đủ 1 lượt nhưng tập trung nhiều thời gian vào cái răng đang có vấn đề
Tóm lại là thế. Xong rồi ngủ (hoặc làm gì thì tùy).
Sau một thời gian, tôi sẽ ghi nhận lại các kết quả (nếu có) và “báo cáo” ở trên này.
Tập hay thử nghiệm thì cứ việc, khoe ra đây là gì? Sao không đợi có kết quả gì có ích chia sẻ cũng chưa muộn?
Viết ra để có quyết tâm làm theo thôi. Phàm cái gì đã công khai thì thấy áp lực theo đuổi hơn. Không vài hôm lại bỏ mất. Do cái bệnh lười nên gần đây toàn phải áp dụng chiêu này.